CẨM TUYẾT
vớí lời bình bài thơ “ ĐÔNG
VỀ LỐI CỦ “’
của nhà thơ CHU LONG TP
Hải Phòng !!!
Một bài thơ tình của tác giả Chu
Long mà tôi vừa đọc được qua trang diễn đàn của người yêu thơ trên tramg
web.tho.com.vn .Bỗng dưng tôi thật cảm
động trước một hồn thơ đẹp , giàu cảm
xúc nên mới viết thành bài thơ hay sắc nét như thế .Xin phép bạn dọc cho tôi CT viết mấy lời bình cảm nhận sau khi đọc bài
thơ :
ĐÔNG VỀ LỐI CŨ
Đông lại về trên lối cũ hôm nay
Trời chuyển lạnh lá bay đầy lối nhỏ .
Mưa lất phất hạt bay theo chiều gió
Mắt ai buồn hồn thả ngó theo đông .
Lối cũ bây giờ còn có nhớ không
Gốc phượng hồng mình trú đông ngày ấy
Cây che bóng cây không cho ai thấy
Nụ hôn đầu thơm ngậy ngọt vị môi .
Một con thuyền hai đầu chẳng xa xôi
Người đằng mũi một kẻ ngồi đằng lái .
Một khoảng cách không xa đâu vai sải
Mà mênh mông vô định chẳng bến bờ .
Lối cũ đông về giờ cũng ngẩn ngơ
Hàng phượng vĩ hồn thẫn thờ đứng nhớ
Dưới gốc cây đôi chim mơ chồng vợ .
Nay không về lối cũ để mộng mơ .
Hôm nay về trên lối cũ ngày thơ
Con đường cũ nay mờ bàn chân bước .
Lối cũ ngày xưa không còn như trước
Đông vể buồn con lối cũ ..không nhau .
5/9/2014 ChuLong
TP Hải Phòng
Xin thưa tất cả các các bạn
đọc ! CLB Thơ VN vừa tổ chức cuộc thi thơ lục bát trong toàn quốc vào 2 ngày 30/
31 / 8 tại Thiên đường Bão Sơn nhằm bão lưu và tôn vinh nét đẹp văn hóa trong
thơ lục bát khắp mọi miềm của TQ .Nhà thơ Chu Long hiển diệ n trong tác
phẩm thơ của mình bài thơ NGƯỜI ĐIÊN đã đoạt giải HCV .Và tác phẩm ĐÔNG VỀ LỐI
CỦ đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng sấu sắc .Tôi viết mấy lời bình và cảm
nhận về thơ anh !
Trước hết nhà thơ giới thiệu một khung
cảnh mùa Đông sắp đến .Đó là : Trời chuyển lạnh , lá bay đầy ngỏ nhỏ
Mưa
lất phất bay theo chiều gió
Mắt ai buồn hồn thả ngó theo Đông “
Với khgung cảnh mùa dĐông sắp đến, đọc lên gợi một nét buồn bao la .Rồi tác giả khéo léo gợi lên một kĩ niệm đẹp êm
đềm qua nụ hôn và những dòng thơ mộc mạc chân tình :
“‘ Lối củ bây giờ còn có nhớ không ?
Cây che bóng cây không cho ai
thấy
Nụ hôn dầu thơm ngậy ngọt vị
môi !
Đúng như vậy ! Một kĩ niệm trao nhau thật
trong sáng đã đi vào thi ca .Có ai bão nụ hôn là xấu đâu ? Cho nên thơ anh đã toát lên một tình yêu
, tình bạn đầy hoang sơ mà giàu tính nhân văn , đậm nét thi ca .
Tình trong thơ đẹp thế và ngoài đời
cũng vậy bao giờ anh cũng giữ một khoảng cách chừng mực không suồng sã , không tục tỉu ,
để rồi khi xa nhau tình cảm nồng nàn , đong đầy ấy lại được tôn vinh và nhân
lên gấp đôi .
Tôi hiểu anh mà ! Cuộc đời này ai
mà chẵng muốn khát khao cho mình lên đỉnh điểm nhưng anh có một độ dừng trong
tình cảm vì vậy bài thơ anh cũng như tâm hồn anh càng đẹp hơn
.
Anh viết : “Một con thuyền hai đầu
chẵng xa xôi
Người đằng mũi
, một kẽ ngồi đằng lái “ …
Ôi ! chất thơ kể ra nghe như
một chuyện tình đầy tự sự .Bởi cái khoảng cách ấy mà đến bấy giờ lời thơ anh
như đảo điên trước một tình cảm xao động đưa đến cảm giác nhớ mông lung mà khi
xa rồi mới đầy luyến nhớ !:
“” Mà mênh
mông vô định chẵng bến bờ “”
Tôi nhất trí cùng quan điểm với anh . Cho nên thơ anh càng đẹp
bởi tấm lòng anh đẹp . Tôi đã nghe một nhà thơ đã viết :
Tình chỉ đẹp khi còn giang dỡ
Đời chỉ vui khi giửu trọn lời thề
!
Đúng vậy ! Cái tình yêu trong
anh và trong thơ chỉ một mình anh hiểu , và khối óc con tim anh rung lên khi
nhớ lại kĩ niệm êm đềm đầy màu Hồng không có một vết ĐEN nào bôi xóa
!
Lối củ trong thơ anh , kĩ niệm cứ hiện
về nhưng lòng anh cảm thấy trống vắng vì chỉ là kĩ niệm trống trãi như một
khoảng trống hư vô.
Lối củ bây giờ cũng ngẩn ngơ
Hàng phượng vĩ hồn thẩn thờ đứng nhớ
Dưới gốc cây đôi chim mơ chồng vợ
Nay không về lối củ để mộng mơ
Bút thơ của anh quả thật tài tình .Anh muốn nói đến con
người nhưng lại dùng hình ảnh vay mượn một đôi chim., một cảnh hàng cây phượng vĩ tạo
cho câu thơ mình càng hấp dẫn và nên thơ .Với phương pháp ấy n gười ta nói là
ngụ ý đó nhà thơ nhi ? tinh chất nhân văn trong thơ , bao giờ anh
cũng mong cho con người tràn đầy hạnh phúc .
Câu thơ cuối : Nay không về lối củ để
mộng mơ “
Một lời thơ đầy tiếc nhơ . một
lời trách đậm nét thi ca . Người ra đi , người ở lại trong nổi nhớ ùa về cõi
lòng người thi sĩ .
Tôi thích nhất 4 câu thơ cuối của bài thơ
:
:” Hôm nay về trên lối cũ
ngày thơ
Con đường củ nay mờ bàn chân
bước
Lối củ ngày xưa không
còn như trước
Đông về buồn , con
l,ối cũ , --không nhau !
Đúng là hồn thơ anh đầy ắp
trong nổi nhớ ! Một nổi nhớ da giết
khiến người đọc cũng buồn theo và anh cứ hoài niệm mãi trong lóng !.Cảm ơn Nhà
thơ Chu Long ! Tâm hồn anh rất giàu cảm xúc
nên khi đi trên một lối củ “ Không nhau
“ anh cũng viết thành thơ .
Cho tôi họa theo anh mấy câu ;
Chông chênh em gánh
bài thơ
Nghiêng nghiêng vành
nón đứng chờ dợi anh
Kìa ai lia bút vẽ
tranh
Lối mòn quán cóc vắng tanh,
đông về !!!
Đó là nổi lòng của tác giả đang
xao xuyến nhớ đến một kĩ niệm của tình yêu , tình người !.Trong cuộc đời này ai
không biết nhớ , biết yêu , biết thương , biết hờn , biết giận thì không phải là người buồn . Vâng ! xin cảm ơn
anh một bài thơ tình sâu lắng để lại trong lòng bạn đọc một hồn thơ giàu chất thơ, đậm nét thi ca , lòng nhân ái của một người con của thành phố Hải phòng thân yêu !
Chúc anh vui và để lại nhiều tác
phẩm cho đời , cho bè bạn thưởng thức những bài thơ hay của anh !
Bình Phước ngày 6/ 9/ 2014
Viết lời bình : Lê Cẩm Tuyết BP