Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

                                     CHIẾC LỒNG CHIM

                                                    (Truyện ngắn )   của Cẩm Tuyết

            Cái bệnh dậy lười tập thề dục buổi sáng tôi bắt đầu từ đâu nhỉ ? Có lẽ vì mê vi tính , hay ôm vi tính thức khuya  nên không  dậy sớm được   . có thể  cái tuổi về hưu , cứ hay làm biếng muốn ngủ nướng thêm .
           Chiều  nay thằng con trai mới mua  được  1 con chim gáy .Nó lấy làm thích lắm . nó khoe với mẹ :
-          Mẹ ơi con chim và chiếc lồng  với giá  300 ngàn rẽ quá .! Mẹ xem nó là con chim quí  biết  hót đó !
Tôi  liếc nhìn con chim mới mua về và vui vui  nói thong thả :
--Để mẹ  đi chợ mua cho nó 10 ngàn thức ăn
        Tôi phóng xe  lao nhanh , mặc dù hoàng hôn sắp buông xuống .
.Con chim cúc cu được  chủ nhà lo đầy thức ăn và nước uống , nó vẫn mạnh khỏe cất tiếng hót lanh lãnh vào sớm ban mai .Cả nhà vui hẵn lên khi nghe nó hót .Nhất là tôi có thêm bạn thân gọi dậy tập thể dục buổi  sáng .Tôi bỏ một nắm hạt thức ăn vào lọ nhỏ cho nó và khẽ thì thầm bên tai :
-         Nhớ sáng mai kêu tao dậy tập  TD chim nhé! Mày xem tao  lười  nên mập lắm nè !
    Thế rồi cũng như bao ngày , như bao buổi sáng ,  con chim gáy đánh thức tôi  dậy thể dục mỗi sáng đều đặn .
          Hàng ngày tôi không quên cho con chim ăn buổi sáng   .sáng nay không hiểu vì sao con chim không gáy ,  nó không ăn và  không uống ?  rồi tự mĩm cười nghĩ vớ vẫn  có khi nào nó buồn vì cô đơn không ? !....Hay là nó bị  bệnh dịch gia cầm ....? .Không  cần nghĩ thêm gì cả   tôi nhanh  đi  ra phố hỏi bác sĩ thú y :
   -- bác sĩ  ơi con chim nhà tôi bị bỏ ăn bỏ uống !
Bác sĩ bán thuốc kháng sinh tôi mua về  trộn vào thức ăn cho nó .Nó vẫn xù lông , lắc đầu mệt mỏi .!Chao ôi ! Làm sao đây ?
      “  Phải chi mày biết nói  dù nói một lời thôi ,  lời kêu đau ở đâu cho tao biết ? “Tôi thì thầm cùng nó !

 Nhưng  vẫn bó tay .vì nó vẫn không mổ thức ăn như mọi khi và cứ liếc nhìn tôi .Hình như nó khóc .Tuy nước mắt nó không chảy ra nhưng tôi nhìn mắt nó đỏ hoe !
        Thế rồi sáng hôm sau  tôi vẫn dậy sớm như mọi khi mặc dù con chim không cất tiếng hót  đánh thức  .Sáng trời vẫn  còn nhá nhem , chưa rõ mặt người ,tôi phóng lên phường tập thể dục  Nhưng không hiểu sao lòng cứ buồn  , nên quyết định xin về sớm không tập hết các bài thể dục như mọi khi .Linh tính mách bão rằng chắc con chim đã chết ?
        Từ đằng xa trước  khóm hoa bằng lăng tím  , vẵng nghe tiếng chim cất tiếng hót lanh lãnh vang rộn trước nhà ,lúc  bình minh vừa  thức dậy !
Suýt nữa  tôi nghiêng xe vì bị té ! Bời lồng ngực  đang đập thình thình vui sướng  nghe tiếng hót của chim .
Nhưng  nhầm rồi !  tôi thảng thốt nhận ra không phài con chim mình  hót mà tiếng  hót  của con chim khác gọi bạn tình !
   Xe máy  lao vào đến sân , tôi  khóa cạch một cái.  xe dừng lại ! Con chim cứ hai mắt thao láo nhìn tôi !
---Sao mày không  hót  chim ơi !? Mày giận tao gì mà không ăn không uống ! Bộ lông mượt mày đâu rồi !? Tôi âu yếm với  nó !
    Rồi hai bàn tay  mở nắp lồng chim túm lấy nó lôi ra, làm cái việc y như  thay bác sĩ khám bệnh ! Chao ôi ! nó nhẹ tênh, sút kí hơn mọi ngày .Đôi cánh và bộ lông nó khô queo lại bởi 2 ngày nó không ăn ! 
 Biết làm sao đây ?
Đang phân vân , Tôi chợt nhìn vào tấm lịch to  treo trên tường ,Hôm nay là ngày rằm ?
                  Tự nhủ mình  : “ ừ nhỉ ? ! Đúng là mình già thật rồi không  nhớ đến ngày đến tháng , ngày rằm tháng  năm .....“
May sao suýt nữa là tôi quên ăn chay !
Cầm chú chim trong tay, tôi không thèm gọi con trai ra bàn bạc .Không nói với con một  lời ,  cứ âm thầm quyết định  cho riêng mình nên nói nhỏ  với nó :
“”Chim ơi ! Hãy bay cao bay xa , lên mãi trời xanh có gió lộng có núi rừng có sao có trăng , cùng bè bạn và tìm cho mình  một tổ ấm chim nhé !”
     Nói rồi tôi tung cánh chim lên trời .  phóng sinh  cho chim tung cánh và cầu nguyện cho nó bình an !
     Hóa ra nó tung cánh mạnh mẽ vút trời xanh có vẽ mạnh khỏe không ốm đau gì .
   Cứ thế thời gian cứ trôi đi ! Sau một  tháng ,  xa con chi m tôi cứ chơi vơi hụt hẫng .Thế rồi việc tập thể dục buổi sáng của  tôi bị nghễnh ngãng   bửa đực bữa cái .
Người như  mất đi một điều gì thiêng liêng mà không có lí do nào giải thích được .
Sáng nay tiếng chim lại hót trên chùm hoa bằng lăng tím ! Tôi nấp vào quán cà phê rình  coi thử ..
    Với tay lấy bịch thức ăn chim còn thừa  lại ,  tôi bỏ vào lồng  rồi trố mắt nhìn lên :
---- Mày về thật đó hả chim ơi ! ?
Nó chẵng thèm để ý đến lời tôi nói . Nó về thật rồi .! lần này nó không về một mình mà đem theo bạn tình của nó .Rất tự nhiên , cả  hai con chui vào lồng mổ thức ăn
Tôi đứng ngây nhìn chúng nó ,  dõi theo bộ lông mượt , quen thuộc . ! cả hai Con chim   nhãy xuống bờ rào nhà bên,  tha  những cọng cỏ khô về xây tổ .
   Chúng nó quấn cái tổ  thật to , thật tròn trứơc cấy bằng lăng tím ! xong việc  chúng  vụt  chao cánh lên trời xanh !
    Trưa hè oi bức không ngủ , tôi tò mò  bắc cái ghế cao đứng coi thử  :
---   Chà  bốn  quả trứng to tròn ! Tôi khe khẽ reo lên !
   Chao ôi ! Đêm đó tôi ngủ có được  đâu ! Trong giấc mơ tôi thấy nó bay bề miệng nó ngậm một con sâu ,Con chim cái đang ấp một đàn con há mỏ . nó thả con mồi cho chim cái  và con nó cùng chia nhau ăn  . Đàn chim non sắp ra ràng ! Sáng tỉnh đậy giấc mơ biến thành sự thực .Dưới cây bằng lăng tím lại tiếng hót của nó !
     Người buồn thì khóc , còn tôi vui  cũng rơi nước mắt   . Niềm vui đó được nhân lên gấp đôi,  
       Tôi đã có câu trả lời cho mình vì sao chim nhốt trong lồng  có đầy đủ thức ăn và nước uống mà nó bỏ ăn bỏ uống buồn rầu  không hót ? Phải chăng trên đời , vật chất  chưa chắc đã quyết định ý thức mà  cuộc sống cần lắm một khát vọng tự do và tình yêu hạnh  phúc !
       Bình minh thức dậy từ lúc nào ! Tôi ngó lên trời,  cà đàn chim tung cánh ngập mình trong nắng sớm  , để lại  trên cây bằng lăng tím trước nhà  một cái ổ rác rỗng  tròn vo !
      Tôi không cất  cái lồng chim , và  không cài cửa cái lồng chim  lại . Cái lồng chim vẫn  trống không , vẫn có thức ăn và nước uống để sẳn , vẫn  hiển diện hàng ngày , treo trên chùm hoa tím bằng lăng  !!!

                          Bình phước ngày 12 /7/2015
                              Lê Cẩm Tuyết


   

0 nhận xét:

Đăng nhận xét