Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015


      VĨNH BIỆT NHÀ THƠ HỒNG QUÂN !

                     (Kính viếng linh hồn nhà thơ Hồng Quân .)

Anh xa em đành đoạn thế sao ?
Mới  bên nhau ,  xuân thi ca năm trước
Anh hứa vô Nam và ghé lên Bình phước
Giận anh thật rồi ... anh về .. với  mẹ ru !

Anh thấy không  ? Hoa cúc nở mùa thu
Em  hái một chùm ,cầm  nhang thơm tỏa ngát
Nghẹn ngào  cúi đầu bên anh giã biệt
Chúc : linh hồn  siêu thoát,  thảnh thơi

Trang thơ anh bỏ dở,   bút rơi
Bao ước mơ , cuộc đời ngắn ngủi
Lật tìm tên anh  , đêm mơ thầm gọi
ôi ! đâu còn... ta mãi mãi chia phôi

Thoi dệt đời người,  nhanh quá , lá vàng rơi !
Mùa thu bên em,  đắng lòng,  trống vắng
Dòng thơ buồn ,  gữi mộ bia chao nắng 
Vĩnh biệt nhà thơ ... xin  thầm gọi tên anh !

                             Bình phước 3h sáng
                              ngày 19/8/2015
                                    Lê Thị Cẩm Tuyết 

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

    TRĂNG TRẢ LỜI HỘ  TÔI
 
( TẶNG CHÁU NGOẠI  GÁI   Ly Ly  sắp đến rằm  trung thu
 )

Xưa  tôi ngồi bên mẹ
Trăng sáng dưới thềm nhà
Khuôn mặt  mẹ hiền hòa 
Tôi  hỏi :  trăng đâu tới ?

Mẹ  bảo ở xa xôi
Trên bầu trời trăng bơi
Trăng sà bên  ngọn mít
Tôi  bên mẹ  ríu rít
Mẹ  kể  chuyện xa xăm 

Khi  mẹ  chưa sinh ra
Trăng có lâu hơn thế
Thời gian đời dâu bể
Mẹ   bỏ  tôi  đi xa ...

Phận gái  tôi sinh ra 
Lại  lấy chồng , sinh gái
Con đến tuổi  vu quy
Tôi trở  thành  bà ngoại

Một đêm trăng sáng vàng
Cháu ngoại hỏi khẽ khàng 
-- Bà ơi trăng mấy tuổi ?
Cháu nhìn tôi  đắm đuối !
Trăng trả lời  hộ tôi !

                Ngày 10 tháng 8 năm 201
                            Lê Thị Cẩm Tuyết



        HÓA CÁNH  CHIM   XANH


Chiều ...nhớ em  một nổi  nhớ xốn xang
Mưa thu bay  bay,  trên vùng đảo  nhỏ
Gọi tên em  khi trời mưa đổ
Hạt mưa lòng , xé nát con tim !

Em  ở đâu ? hoàng hôn trên đảo  buông
Đàn hải âu chao mình bay về tổ 
Từng lớp sóng dạt dào khao khát vỗ
Hôn bải cát vàng ,chiều tím..... không em

Nói gì đi ! Sao biển vẫn lặng im
Đảo quê  hương Trường sa xa vời vợi
Nhìn về phương xa , thuyền  giấy nan gấp vội
em Thả Lênh đênh trên biển , một lời thề

Gửi về  anh, khúc hát  thủy chung quê
Súng bên anh cùng  biển khơi thức ngủ
 Em Hóa  chim  xanh, bay về đảo nhỏ
Kìa bình minh lên !  
.Hai mái đầu xanh,  thức trắng.....  chung tình !!!

              Bình Phước ngày 10/8/2015
                 Lê Thị Cẩm Tuyết 

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

       CON ĐƯỜNG

Con đường ta đi chưa hết đâu anh
Đường quanh co ,vượt dốc đèo  xa nhớ
Bên  bến sông  , mưa tuôn , đường  đổ mỡ
Dặn lòng mình , đừng ngã dưới bùn  dơ

Con đường ta đi,  không cụt bao giờ
 Có sấm  chớp  rền vang  ,  đường  về lối ấy
Đạp lên  chông gai , em  bình tâm  tỉnh  dậy
Nhìn Phía chân trời,  hào quang sáng ùa vô 

Con đường ta đi,  ôi đẹp giấc  mơ
Anh dắt tay em qua cầu,   ôm chặt
Như  sợ bóng đêm và  thời gian cướp mất
Anh mĩm cười :  em là tất cả đời  ta

Con đường ta  đi , mưa nắng  chẵng  phôi pha
Anh không   thề đâu , qua bão giông  thêm rắn rỏi
Em cũng chẵng thề,  tự dặn lòng cất gói
Ngấm Vị ngọt ngào , nụ hôn của anh  yêu  !

Con đường ta đi sớm sớm chiều chiều
Ngày ấm mặt trời , đêm trăng tỏa sáng
Có gió,  có mây,  có hoa,  có nắng
Có nhạc,  có thơ,  có khúc  hát âm  vang

Con đường ta đi , cong vút  mái đình làng
Chim hót trên cao :  gừng cay muối mặn
Anh  với em là bản tình ca cuộc sống
Hòa trong nhau , con đường  thắm  tình yêu  ..!!!


         Bình Phước  ngày 4/8/2015
               Lê Thị Cẩm Tuyết 





Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

                                                                  BÓNG ĐÊM
                                                (Truyện ngắn của Cẩm Tuyết )
MÙA ĐÔNG ---cái tên gọi của cô nuôi dạy trẻ trong thời bao cấp nghe sao buồn và lạnh  thế !
    Ngồi ăn sáng với nhau trong một tiệm ăn không lấy gì là sang trọng .Cốt ăn cho no bụng và cười với nhau một trận cho bỏ những ngày buồn mà thôi .Tôi đang nghe MÙA ĐÔNG Kể lại câu chuyện của bản thân mình. Một  cô nuôi dạy trẻ mà cả cuộc đời bao kĩ niệm hiện về nghe thật buồn  pha lẫn một chút gì đó nghe  thương quá !
     Cái nhà trẻ thời bao cấp dài và rộng thoáng mát gần như bằng nữa cái hội trường to .Xung quanh được  che bằng những tấm bìa bằng gỗ cưa xẻ thật mỏng manh . Nhà không lát gạch hoa mà chỉ tô xi măng đơn giản .Chắc  là lúc đó một đội sản xuất chưa có  kinh phí cấp trên rót về mà do  phụ huynh  có con em gửi trẻ đóng tiền góp lại .Cái nhà trẻ được mọc  lên dưới một khoảng đất trống,  cách nhà dân ở chỉ độ 500 mét .
    MÙA ĐÔNG  được điều động vào nơi vùng núi hẻo lánh. Vì cách xa vùng đồng bằng trung du nên được gọi  là vùng sâu vùng xa .Cô  giáo  vào công tác , có tổ ấm gia đình có chồng và có các  con xinh đẹp .  vì yêu nghề mến trẻ , do sự phân công của tổ chức nên MÙA ĐÔNG  chuyển vào công tác , xa nhà  hơn 30  cây số .
      Trong sinh hoạt cô gặp  rất nhiều khó khăn .ăn thì cô giáo tự nấu được , nhưng ngủ thì  tự ngủ một mình .Tôi biết rất rõ cô giáo có cái tật hay sợ ma   .Nói ma thì quá mê tín và buồn cười. Nói  cụ thể hơn là sợ bóng đêm và nổi buồn cô đơn,  khi mọi nhà lên đèn đã quây quần bên mâm cơm gia đinh  hạnh phúc
     Đêm  mùa mưa trên miền Đông nam bộ đến thật nhanh .Không hiểu sao MÙA ĐÔNG vẫn tâm sự cùng tôi : ở vùng núi hình như ngày ngắn và đêm dài  ? Phải chăng cái cảnh cô đơn sau giờ làm việc lũ trẻ về với bố mẹ,  để lại sau lưng cô một ánh hoàng hôn chiều tím . Rồi một màn đêm dài vô tận ......Những đêm có vầng trăng không mưa MÙA ĐÔNG lại chong đèn đọc sách,  thêu áo gối .Lúc bấy giờ các sóc bản và nơi vùng sâu vùng xa chưa có điện .
     Chiều nay  mây đen ùn ùn kéo tới . ánh hoàng hôn trốn mất tiêu . Nhường lối cho gió , mây và mưa ! .Thình lình một trận mưa ào ào trút xuống,  đổ lên đầu cái nhà trẻ to mà bên trong rỗng tuếch . MÙA ĐÔNG  vội vàng khép cài hai cánh cữa chính lại và che cái đèn bảo  cho gió khỏi lùa vào , hi vọng gió mưa đến và đi thật nhanh !
         Bỗng một tiếng sét xé rạch ngang trời .Tiếng nổ  thật to  nghe long trời lỡ đất .Sau đó một làn sấm  ì ấm rền vang , tiếp theo tiếng chớp của sét .Ngồi co mình trong ngôi nhà trẻ , cô giáo nhét tai lại và trấn tĩnh .Lúc này cô muốn chạy vô nhà dân gần đó nhưng trời lại tối như bưng . Gió  và mưa càng không ngớt  rên lên với bài ca muôn thuở của xứ núi rừng . Thôi đành ngồi im nghe mưa rơi , lòng cô nặng như đá,   nhớ chồng và con hơn lúc nào hết .
     Cô quay vào cái giường ngủ của mình được  ghép lại bẳng các sập ngủ của bọn trẻ . Bốn cái ghép vào nhau ,  chiếc chiếu một trãi lên .Thế là xong .Thật đơn giản .Nhưng cái màn đêm không cho cô đơn giản chút nào . Mùa mưa trên đất Miền Đông Nam bộ không bao giờ chiều lòng cô. Tiếng mái tôn trên nóc nhà cứ dập lên dập xuống nghe rợn óc .Tiếng gió rít trên cành cây cao su đổ gãy như nghiến nát vào tâm can .Tiếng nước chảy xuống hào sâu nghe ầm ầm như cứa vào  lỗ tai thành một khúc nhạc lùng bùng .Có ai mà nằm ngủ được trước những âm thanh như thế   .Càng về khuya bóng đêm như dày đặc thêm ,Có lúc ngớt cơn mưa , tiếng ếch nhái kêu inh ỏi thành một bản nhạc hòa tấu, mưa nhỏ hạt dần .
     Bỗng   một tiếng gõ cữa nghe Cốc ....., cốc ..... cốc .  MÙA ĐÔNG cố lắng tai nghe thêm một lần nữa .Đúng là có bước chân người chứ không phải là ma .
  MÙA ĐÔNG cố trấn tỉnh cất giọng hỏi :
      -Ai đó ? Có việc gì không ?
Vừa hỏi cô vùa nhìn xung quanh nhà trẻ xem có cháu nào quên bình sữa chưa đem về không ? Nhưng chẵng có cháu nào quên gì cả .Cô chợt nhận ra:  hay kẻ trộm đột nhập.  ?Nhưng cái nhà trẻ trống lốc như thế với vài bộ áo quần  của cô thì có đáng gì để lấy .
   Tiếng gõ cữa lại vang lên một lần nữa mà vẫn không có tiếng trả lời .Rồi một bàn tay thò vào bên trong chốt cửa có lỗ thủng nhìn ra .Dưới đèn mờ cô thấy cả một bàn tay !
          Run như cầy sấy,  cô đứng lên đi như chạy,  vớ lấy chiếc ổ khóa bấm cạch ! thế  là an tâm .     Cơn mưa to lại kéo đến ào ào .Mưa của mùa mưa từng cơn , từng cơn như thế,  nước trên trời trút xuống không ngừng ..Vườn tiêu , vườn điều và cao su không thèm mừng nữa vì uống nước đã no say .Chúng nó cứ níu lấy nhau , tựa vào nhau  như sợ sau làn gió lốc  sẽ lấy đi thể xác nó   .    MÙA ĐÔNG vẫn hai mắt dán chặt vào cánh cữa đả khóa .Tiếng bàn chân chạy như bay nghe thình thịch , thình thịch xa dần .... Nằm xuống cái giường chưa được  5 phút , gió lật mái tôn, tiếng  kèo và cột  lại ken két nghến răng . Tiếng mái tôn cứ dập lên dập xuống tạo nên một âm thanh thật khó chịu ..Cô không sao  ngủ được  .Bất chợt một ý định lóe lên .Cô nhảy  vào một chiếc củi cho bọn trẻ đứng chơi tập đi .Cứ thế cô khoanh tròn nằm trong đó .
    Nhìn thì buồn cười thật,  nhưng suy cho cùng cảnh tượng thật đáng thương ! .MÙA ĐÔNG  hi vọng cái củi ngắn và chật chội kia sẽ làm vơi đi nổi buồn trống trải của lòng mình . Những thanh ngang thanh dọc của chiếc cụi ngủ sẻ làm cho MÙA ĐÔNG  vững tâm hơn như có người bảo vệ mình ấm áp hơn.   Nước mắt ,lại tuôn rơi .Cô đang sợ và buồn .
    MÙA ĐÔNG tâm sự tiếp cùng tôi !Cái đêm đó nếu không mưa gió thì con ma chưa chắc mò tới .
   Tôi khẻ động viên cô .
   --- “ Lợi dụng bóng đêm và thời tiết . Nhưng không bị mất gì cả  là vui rồi ! Có trời phù hộ mà  !“
   Tôi liếc nhìn cái khuôn mặt không mấy  xinh đẹp nhưng vui tươi và dễ mến  của  MÙA ĐÔNG mà chạnh lòng tự nghĩ :
   “ Đã  nghèo khổ đi làm ăn xa nhà mà quân khốn nạn vẫn không buông tha”     .
       Tôi cười rất tươi và  nhéo vào cái đùi rắn chắc của MÙA ĐÔNG và nói  :
  --  Bạn  thật là ngốc ! Bạn  có biết tên trộm đó  nếu nhảy vào nhà trẻ , nó sẽ ăn trộm  cái gì không  ?
          Chúng tôi có một trận cười no bụng . Và  vẫn cùng  ngồi bên nhau sau những ngày chủ nhật như thế ! Cùng  tâm sự và ôn lại chuyện củ một cách  vô tư !
      Mặc cho dòng đời cứ trôi không giới hạn !!!


                                        Bình phước ngày 28/7/2015
                                                        Lê Thị Cẩm Tuyết 

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

Mú chèo bài NẮNG BA ĐÌNH DO HV CLB Tỉnh BP biểu diễn chào mừng ĐH CLB Thơ BP



   
Hát NGƯỜI MẸ CỦA TÔI  Tại TTVH Tỉnh BP chào mừng ĐH CLB Thơ BP


Người Quãng trị mà cũng biết múa chèo nè

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

                GIÓ

Gió trên rừng đùa giõn với  đồi sim
Màu tím lung linh  đượm tình  thương nhớ
Gió  xôn xao ghé vào góc chợ
Trách trưa hè , làm  đen hết da em 

Gió  bên sông , ủ mưa  nắng đan xen
Phảng phát hương tràm  , mùi thơm của lúa
Cô gái nông thôn , chân bùn , áo lụa
Giang cánh tay trần   , ôm  gió đồng quê

Gió  biển khơi lồng lộng thổi về
Khói lam chiều , gió đưa thơm cá nướng
Cũng có khi,  gió ngông cuồng và luống cuống
Chạm  tay mình ,  mơm man  trái dừa non

Gió mùa thu,  nắng trãi  lối mòn
Lá vàng rơi xa cành,  sương  xuống
Đôi bạn trẻ bên dòng nhựa trắng
uống  gió mặn nồng , hẹn ngày cưới  xuân sang

Gió nồm lùa trâu  đủng đỉnh về làng
Mồm ngậm vị thơm cỏ non, sảng  khoái
 gió yêu thưởng !  ôi .!..... một thời trẻ dại
Gió-- mẹ làm ra , ru  giấc ngủ trưa hè

Công nghiệp hóa , gió từ  quạt  điện  về
Xưa có điện đâu , tay mẹ cẩm mo cau  hồi đó
Đời mẹ nghèo , nhưng  mẹ  làm ra gió !
Gió hàng dương ơi !... ru mẹ ngủ ngàn thu !!!

        Lê Thị Cẩm Tuyết   BP ngày 15/7/2015


Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015


Hình ảnh CT nhận HCV năm 2012  cấp quốc gia về thi trình diễn thơ lục bát với bài thơ ĐẢO TRƯỜNG SA 
tiết mục tự biên tự ngâm thơ 



Kĩ niệm 40 năm ngày cưới 11/8/1974 ----11/8/  2014

Du lịch tại TRung Quốc năm 2005  tại    VẠN LÝ TRƯỜNG THÀNH  Bắc kinh Trung quốc cùng với chồng 




Tắm trên biển quê hương Vĩnh Linh Quãng trị năm 2010 cùng chị gái anh rễ và các cháu 





Tắm biển tại Thái Lan du lịch năm 2006 


Bài múa Bình long Bình phước yêu thương thơ Lê Thị Cẩm Tuyết , phổ nhạc Quang Vượng minh họa múa cho thơ do 7 HV CLB Thơ VN tỉnh BP trình bày 
Bài thơ minh họa múa và phổ nhạc đạt HCV tại Thi trình diễn thơ lục bát toàn quốc tại Hà nội năm 2014